Một vài người bạn cùng thích TVXQ với tôi...đã nói rằng họ không muốn phải đau đớn thêm nữa...nói rằng họ không đủ can đảm đế đối mặt với những nỗi đau thêm nữa...và họ ra đi...điều đó khiến em nghĩ rằng...
Em...đã từng rất sợ nỗi đau. Vì vậy...với trái tim monh manh...với trái tim mong manh...
Em đã từng nghĩ đến việc...sẽ để anh ra đi. Trong một khoảng khắc nào đó...
Nhưng...tình cờ, em lại xem màn trình diễn của Love in the ice của anh...
Và em lại khóc...
Trên sân khấu tối đèn...chỉ có ánh sáng...từ nơi anh...các anh toả sáng...với giọng hát thuần khiết...
Làm sao em có thể lại gặp được...tình yêu và kho báu...lại có thể tin tưởng...vào mối liên kết với những con người như các anh...
Nước mắt không ngừng tuôn...từ trái tim mong manh của em...
Em đã không có đủ can đảm để anh ra đi và rồi lại quay lại với anh...Em không thể lờ anh đi khi anh có những gánh nặng trên vai...
Em không có đủ can đảm để buông tay anh ra...
Em không có đủ can đảm để quên đi nụ cười của anh...
Em không có đủ can đảm để quên đi sự chân thành trong đôi mắt của Yunho
Em không có đủ can đảm để quên đi nự cười rạng rỡ của Junsu, nụ cười có thể chiếu sáng trái tim của bất cứ ai khi nhìn anh
Em không có đủ can đảm để quên đi sự ấm áp của Yoochun
Em không có đủ can đảm để quên đi một Jaejoong tình cảm và ấm áp như ánh mặt trời
Em không có đủ cam đảm để quên đi sự quam tâm từ trái tim thuần khiết của Changmin
...Điều đó không có nghĩa là em không có đủ can đảm để đấu tranh với những nỗi đau sắp tới...Điều đó có nghĩa là em không có đủ can đảm để anh ra đi...
Bởi vì em không thể làm gì cho anh...Em tự hỏi khi mình hét lên Miduhyo thì có thể giúp gì cho anh...
Đôi khi em nghĩ chúng em đang trở thành gánh nặng cho anh
Em là một kẻ hèn nhát, em còn quá trẻ...và đôi khi đã quá ích kỷ
Nhưng em không thể để anh ra đi...Em sẽ không thể chịu được nỗi đau khi anh ra đi
Em sẽ không thể sống nếu không được nhìn thấy gương mặt của anh
Em nhận ra rằng...mình sẽ không bao giờ để anh ra đi...
Em...đã từng rất sợ nỗi đau. Vì vậy...với trái tim monh manh...với trái tim mong manh...
Em đã từng nghĩ đến việc...sẽ để anh ra đi. Trong một khoảng khắc nào đó...
Nhưng...tình cờ, em lại xem màn trình diễn của Love in the ice của anh...
Và em lại khóc...
Trên sân khấu tối đèn...chỉ có ánh sáng...từ nơi anh...các anh toả sáng...với giọng hát thuần khiết...
Làm sao em có thể lại gặp được...tình yêu và kho báu...lại có thể tin tưởng...vào mối liên kết với những con người như các anh...
Nước mắt không ngừng tuôn...từ trái tim mong manh của em...
Em đã không có đủ can đảm để anh ra đi và rồi lại quay lại với anh...Em không thể lờ anh đi khi anh có những gánh nặng trên vai...
Em không có đủ can đảm để buông tay anh ra...
Em không có đủ can đảm để quên đi nụ cười của anh...
Em không có đủ can đảm để quên đi sự chân thành trong đôi mắt của Yunho
Em không có đủ can đảm để quên đi nự cười rạng rỡ của Junsu, nụ cười có thể chiếu sáng trái tim của bất cứ ai khi nhìn anh
Em không có đủ can đảm để quên đi sự ấm áp của Yoochun
Em không có đủ can đảm để quên đi một Jaejoong tình cảm và ấm áp như ánh mặt trời
Em không có đủ cam đảm để quên đi sự quam tâm từ trái tim thuần khiết của Changmin
...Điều đó không có nghĩa là em không có đủ can đảm để đấu tranh với những nỗi đau sắp tới...Điều đó có nghĩa là em không có đủ can đảm để anh ra đi...
Bởi vì em không thể làm gì cho anh...Em tự hỏi khi mình hét lên Miduhyo thì có thể giúp gì cho anh...
Đôi khi em nghĩ chúng em đang trở thành gánh nặng cho anh
Em là một kẻ hèn nhát, em còn quá trẻ...và đôi khi đã quá ích kỷ
Nhưng em không thể để anh ra đi...Em sẽ không thể chịu được nỗi đau khi anh ra đi
Em sẽ không thể sống nếu không được nhìn thấy gương mặt của anh
Em nhận ra rằng...mình sẽ không bao giờ để anh ra đi...
by. 에프킬라
Source: [Naver Blog]
Translation credits: jeeelim5@tohosomnia.net
Shared by: tohosomnia.net
Vtrans by: Chuchumin@Icharm
Please take out with full credit
Translation credits: jeeelim5@tohosomnia.net
Shared by: tohosomnia.net
Vtrans by: Chuchumin@Icharm
Please take out with full credit